Dường như trong mắt nó, hết thảy mọi thứ trước mắt cũng không phải là sinh linh, chỉ là một con số biết đi lại mà thôi.
Sở dĩ nó phải tính toán chỉ để thuận tiện bẩm báo cho chủ nhân thôi, hiện giờ đã đếm gần hết rồi.
Nhạc Thiên Cơ nhẹ nhàng phất tay, đống xiềng xích đầy trời kia trực tiếp rơi xuống lòng bàn tay nó, lại bị bàn tay lớn vô hình nắm chặt. Thân là trưởng tử của Nhạc gia, thời điểm nó chơi mấy thứ này, bọn Thủy yêu trước mắt còn ở trong khe suối nghịch bùn lầy.
Răng rắc! Răng rắc!
Một chuỗi xiềng xích quấn lấy phần cổ của tên đầu lĩnh, dễ dàng mang đi cái đầu của đốip hương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây