Dưới ánh mắt chăm chú của hai con ngươi ấy, thân hình Tử Dương Thái tử bỗng nhiên lại trầm xuống phía dưới, gã dùng sức cắn đầu lưỡi, mới có thể ổn định được thần hồn, tinh huyết toàn thân rúng động, rốt cuộc cũng một lần nữa đứng thẳng trở lại, nhưng toàn thân trên dưới đã sớm đầm đìa mồ hôi.
Gã nhíu chặt lông mày, kiên quyết đứng yên tại chỗ, nửa bước cũng không lùi.
Đây là điều kiện duy nhất Thẩm Nghi dùng hai khối Long Ấn để trao đổi với Đông Long cung, mặc dù tình huống Lữ Tiêu tự mình đến đây, có chút nằm ngoài dự liệu của Tử Dương Thái Tử, nhưng nếu đã hứa hẹn thì nhất định phải làm được.
Đúng vào lúc này, giữa không trung tràn ngập mây mù chợt nhô ra một cái đầu cực kỳ to lớn mà bén nhọn, tựa như một ngọn núi cao treo giữa bầu trời, lớp lân phiến màu đen tuyền tản ra ánh sáng nhạt. Con quái vật nọ chỉ thở ra một hơi, nhưng rơi xuống thế gian, lại giống như tiếng lôi đình ầm ầm nổ.
“Hít.” Tử Dương hơi ngước mắt, trái tim kịch liệt nhảy lên. Gã thừa nhận là lần này Thẩm Nghi đã gây ra chuyện rất lớn, cũng đủ để hấp dẫn Lữ Tiêu ra mặt, nhưng vì sao Thích Thiên Nhai cũng tới?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây