Tử Nhàn dùng lời ít mà ý nhiều miêu tả, làm cho ba người bên cạnh đều đứng nguyên tại chỗ như bị sét đánh.
Đặc biệt là Tề Ngạn Sinh, lúc trước ông ấy còn nói Thẩm tông chủ đã ngồi vững ở Bàn Sơn Tông, yên lặng nhìn Tây Hồng phong vân biến chuyển, quan sát đại thế mà động, đã mơ hồ có mấy phần bộ dáng của Tần sư huynh, vậy mà giờ phút này nghe được lời Tử Nhàn nói, ông ấy chỉ hận không thể giáng cho mình một cái bạt tai.
“Tiếp tục.” Diệp Thứu cố gắng điều chỉnh hô hấp.
Không cần biết là từ thực lực hay từ tác phong làm việc, đây đều là chuyện bất bình thường đến khó có thể giải thích rõ ra, nhưng chẳng hiểu vì sao chỉ cần chuyện đó liên quan đến vị Thẩm tông chủ nhà bọn họ là dường như tất cả liền trở thành dễ dàng tiếp nhận hơn rất nhiều rồi.
“Dù sao thì bây giờ cũng là thời điểm Vô Lượng Đạo Hoàng Tông muốn đến tìm Bàn Sơn tông gây phiền phức. Ta biết lúc trước Hoàng Văn Pháp đã liều mình đi Nam Hồng cứu viện, các ngươi sẽ không bàng quan thấy chết mà không cứu, nhưng một khi các ngươi ra mặt, mọi chuyện sẽ chỉ trở nên tồi tệ hơn mà thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây