“A, ta lại muốn đó là sự thật đấy.” Kỳ Chiêu Văn mở mắt ra, thản nhiên nói: “Mặc dù bọn chuột nhắt này so ra có phần kém Tây Long Cung, nhưng nếu có thể cho ta sử dụng cũng là một loại trợ lực không tệ. Nói thật, nếu là trước khi phụ vương tỉnh lại, chúng nguyện ý cúi đầu xưng thần, ta cũng có thể cân nhắc bỏ qua chuyện cũ...”
“Còn hiện tại.” Kỳ Chiêu Văn phất tay ra hiệu cho hai con thủy yêu xinh đẹp lui ra rồi chậm rãi đứng lên nói: “Tác dụng duy nhất của chúng nó chính là dâng lên tính mạng, thay ta chiếm được niềm vui của phụ vương, sau đó ngồi vững vàng tại vị trí Thái tử này.”
“Vậy phải chúc mừng huynh trưởng trước.” Lão Ngũ Kỳ gia cười tủm tỉm giơ chén lên.
“Đừng nói quá sớm.” Trong miệng Kỳ Chiêu Văn nói như vậy, nhưng vẫn cúi người rót rượu cho mình, quỳnh tương vào chén, đột nhiên nó nhớ tới cái gì lại tùy ý để rượu văng ra khắp nơi, chậm rãi ngẩng đầu lên nói: “Đã qua giờ này rồi, sao hôm nay không có người tới bẩm báo?”
“Có lẽ đã bị chuyện gì đó trên đường trì hoãn rồi?” Lão ngũ Kỳ gia lập tức lấy ốc biển tới, có phần không quá quan tâm khuyên một câu: “Huynh trưởng không cần phải cẩn thận như vậy, yêu binh của Thủy tộc ta trải rộng khắp cả Tây Hồng, phải là hạng người thần thông quảng đại đến mức nào mới có thể khuấy động cái thùng sắt liền một khối như vậy, còn che giấu được tai mắt của chúng ta không để lộ một chút động tĩnh nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây