Tề Ngạn Sinh ngước mắt nhìn lên phía trên. Chỉ thấy Thẩm Nghi vẫn đứng khoanh tay, không vội vã động thủ mà vẫn lẳng lặng quan sát con Long yêu kia, tựa như đang chờ đợi gì đó.
“...”
Nam Long Vương vừa đếm đôi mắt vừa lóe lên. Thanh niên này thật sự quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến trái tim ông ta cũng phải đập thình thịch.
Nhưng Nam Long Vương cứ nghĩ mãi mà không ra, bọn họ đã rơi vào tình cảnh này rồi, rốt cuộc đối phương còn có thể làm gì được nữa?
“Thẩm tông chủ, chỉ còn một tiếng đếm cuối cùng mà thôi.” Nghĩ đến đây, ông ta lại không nhịn được khẽ lên tiếng nhắc nhở một câu: “Ngươi không nên giẫm vào vết xe đổ của Nam Dương tông lúc trước.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây