Chỉ thấy ngay giữa đám mây mù đầy trời kia, dần hiện ra một bóng dáng tiều tụy, y phục trên người là một đống vải rách nát, có cảm giác thứ này sẽ bị những cơn gió bên ngoài xé toang ra bất cứ lúc nào. Trong khi ấy, chủ nhân của bộ y phục này vẫn lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, nhìn về phía Đặng Tương Quân.
“...”
Bàn tay đang bấm pháp quyết của Đặng Tương Quân chậm rãi ngưng lại, trong khi bàn tay còn lại vừa mới nắm chặt Đạo Bài đã phát hiện ra mặt ngoài tấm thẻ bài bóng loáng lạnh lẽo thấu xương kia vừa lặng lẽ có thêm một vết rạn.
Ông ấy im lặng nuốt một ngụm nước miếng, sắc mặt trầm tĩnh lại.
“Ngươi là Tông chủ của Nam Hồng Thất Tử?” Người mặc tấm áo vải rách chậm rãi duỗi người ra khỏi đám mây, cẩn thận quan sát một lát rồi lắc đầu nói: “Ta không ăn ngươi, đừng đi theo ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây