Người mặc áo trắng như tuyết đang ngồi ngay ngắn phía sau chiếc bàn thấp, lập tức cung kính nói: “Bạch sư huynh.”
“Có thể đừng vác gương mặt khổ sở này đến tìm ta mỗi ngày có được hay không?”
Thanh niên được gọi là Bạch sư huynh kia có gương mặt như Quan Ngọc, hai lọn tóc mai rủ xuống, một đôi bàn tay sạch sẽ nhanh chóng kiểm kê một cái đĩa đựng dược liệu thơm ngát.
Gã không ngước mắt nhìn lên, chỉ thản nhiên nói: “Đặt cánh tay lên đây đi.”
Phương Hằng thành thật khoanh chân ngồi xuống, nâng cánh tay phải lên đặt trên chiếc bàn thấp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây