“Đã biết.” Kỳ Chiêu Dương gật gật đầu, lại lập tức đứng lên. Chỉ thấy nó giang hai tay ra, trong chớp mắt đã có thị vệ nâng giáp trụ đi đến, mặc bộ giáp trụ màu bạc lên người thay nó, lại phối hợp với cặp sừng ngọc trên trán kia, tuyệt đối là oai hùng khó tả.
“Dẫn đường đi, chúng ta tìm bọn chúng nói chuyện.”
“Nói chuyện?” Kỳ Chiêu Bình nhíu mày nhìn lại.
Kỳ Chiêu Dương liếc mắt nhìn đối phương rồi không có ý tứ nói gì thêm đã cất bước đi xuống bậc thang dài, bộ áo giáp trên người vang lên những âm thanh loảng xoảng theo từng nhịp bước. Vẻ mặt nó dần dần xuất hiện một chút sát phạt: “Nói chuyện vốn là... đạo đãi khách của Tây Hồng, Long Cung cũng không bài ngoại, nhưng cần phải phân rõ chủ thứ, chúng ta không có thói quen chia sẻ với người khác mảnh thủy lục này. Muốn đạp vào mặt Tây Long cung để leo lên thì phải chuẩn bị tâm lý sẽ ngã tan xương nát thịt.”
Từng con Đại Yêu tinh nhuệ đứng thẳng tắp ở ngoài điện, chúng nó đã chuẩn bị xong xe ngựa, lại buộc thêm hai con Hắc Bối Giao Long dài mấy trăm trượng. Đợi cho đến khi hai vị Vương gia kia ngồi xuống, chúng nó mới đột ngột kéo mạnh dây cương, hai con Giao Long cực lớn kia lập tức hóa thành bóng đen lướt đi trên mặt nước, tựa như hai đám mây đen đằng đằng sát khí xông thẳng lên trời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây