“Hồng Trạch hiện tại?” Cơ Tĩnh Hi nhạy bén nhận ra một tia khác thường.
“Chúng ta đang làm một chuyện lớn.” Tử Nhàn nhíu mày, nửa đùa nửa thật nhẹ giọng nói. Nhưng đây cũng là lời trong lòng nàng muốn nói, mưu đồ của Đông Long Cung đang được vững vàng thúc đẩy, chỉ cần đừng có người tới quấy rối, những chuyện còn lại chỉ cần giao cho thời gian đi quyết định là được.
Không đợi Cơ Tĩnh Hi hỏi nhiều, Tử Nhàn đã lập tức chuyển chủ đề, liếc nhìn Thẩm Nghi đang nhắm mắt tĩnh tọa ở nơi xa: “Chậc, hắn vẫn luôn như vậy sao?”
Từ khi vào Ngọc Sơn, đối phương vẫn luôn trầm tư đả tọa.
Đúng là đối với tu sĩ cảnh giới như vậy, bon họ đâu cần phải nghỉ ngơi nữa, càng nhiều thời gian đều dùng để cảm ngộ công pháp... Nhưng cũng phải xem tình huống chứ? Đây đúng là lần đầu tiên Tử Nhàn trông thấy loại người hoàn toàn không chịu lãng phí dù chỉ là một chút thời gian, thậm chí cả ngày chỉ hận không thể dùng mỗi phút mỗi giây của bản thân lên chuyện tu hành như hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây