“Ta vừa vặn đi ngang qua nơi này, cảm nhận được ánh trắng, mới chạy đến nhìn một cái.” Thẩm Nghi thuận miệng giải thích một câu.
“...”
Trong nháy mắt nghe được lời giải thích này, đột nhiên Cơ Tĩnh Hi lại không biết nên nói gì, rõ ràng là nàng đang truy tìm Thanh Phượng mới đi đến nơi này, nhưng bây giờ khí tức của con Thanh Phượng kia lại hoàn toàn tiêu tán trong thiên địa rồi.
Nhớ tới lời Hồng Tụ từng nói, Thẩm tông chủ này có chút cổ quái, mà bộ dáng vội vàng hốt hoảng của đối phương cũng không giống như vừa vặn đi ngang qua nơi đây, trên khuôn mặt xinh đẹp của vị tông chủ Thanh Nguyệt tông nọ chợt có thêm vài phần kỳ dị: “Nó chết rồi?”
“Chết rồi.” Thẩm Nghi gật gật đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây