Ở bên nhau nhiều năm, đến hôm nay hắn xem như hoàn toàn có được thê thiếp.
Không còn khoảng cách nào giữa hai người.
Bạch Ngọc Dĩnh hừ một tiếng, “Phu quân, ngày mai thiếp thân không thể ngồi xếp bằng tu luyện, ngươi không biết thương hoa tiếc ngọc một chút nào cả.”
Tâm tình Thẩm Bình không tệ, vội vàng an ủi nói, “Là vì phu không tốt, các nàng nghỉ ngơi trước, nể tình bất ngờ này, vi phu sẽ không giày vò nữa đâu.”
Bạch Ngọc Dĩnh lại ôm cánh tay Thẩm Bình, khóe mắt mang theo một tia xuân ý, cười trộm nói, “Phu quân là không được sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây