Thẩm Bình vội vàng nghiêng người, dư quang thoáng nhìn thấy một bầu tuyết trắng, vội vàng cúi đầu cung kính nói, “Mộ tiền bối đồng ý cho tại hạ đi cùng, đó là phúc phận của tại hạ.”
Mộ đạo hữu cười ha hả nói, “Lo lắng cái gì, sợ ta ăn ngươi, yên tâm, ta sẽ không ăn cỏ gần hang, đi thôi!”
Hai người một trước một sau rời khỏi ngõ Vân Hà.
Đến phường thị.
Thân thể căng thẳng của Thẩm Bình hơi thả lỏng, chỉ là vẫn không dám nhìn vị nữ tu Thiên Âm Các này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây