Sau khi linh lực và tinh thần của Thẩm Bình hoàn toàn khôi phục, hắn không vội vàng cầm bút mà đứng lên đi lại trong phòng.
Khóe môi mỹ phụ mỉm cười, thầm nghĩ thì ra hắn vẫn bị căng thẳng, nhưng rất nhanh nàng chú ý thấy đôi mắt của Luyện Khí phù sư lần nữa ngắm nhìn quần áo màu nâu tím của nàng, nhất là ở vị trí đường viền mượt mà kia dừng lại vài lần.
Đáy lòng nàng vừa buồn cười vừa không nói nên lời.
Đang chuẩn bị mở miệng nhắc nhở hắn phải tập trung, ánh mắt kia liền dời đi.
Chẳng bao lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây