Thẩm Bình không hé răng mà phất tay lấy ra một đôi ngọc bội từ trong túi trữ vật bên cạnh.
Đặt ở trong lòng bàn tay Bạch Ngọc Dĩnh.
“Đệ đệ…ngươi, ngươi vẫn còn sống, ngươi thực sự vẫn còn sống!”
Nước mắt trên mặt Bạch Ngọc Dĩnh không tự chủ mà chảy xuống, nàng nắm chặt ngọc bội, nâng đôi mắt lên nhìn chằm chằm Thẩm Bình, “Phu quân, đây, đây là sự thật sao?”
Thẩm Bình ôn nhu nói, “Đây là thứ mà đệ đệ nàng tự tay giao cho ta, lúc rời đi, hắn bảo ta chăm sóc tốt cho nàng, hơn nữa lần này phu quân có thể rời đi, cũng là nhờ vào đệ đệ nàng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây