Huyện Phúc Điền là một huyện thành nhỏ vốn dĩ số lượng nhân khẩu đã không nhiều, sau trận đại chiến tuy đã nghỉ ngơi lấy lại sức vài năm, nhưng số lượng nhân khẩu cũng không khôi phục về mức trước đại chiến. Cuối năm vừa mới thống kê nhân khẩu báo lên Hộ bộ, tổng cộng chỉ có bốn vạn ba ngàn hai trăm hai mươi bốn người đăng ký lập hồ sơ, cho nên đối với huyện lệnh Cao Hải Đức mà nói, quản lý một huyện như vậy nếu so với những huyện lệnh đại nhân trước kia cũng thoải mái hơn không ít.
Sau khi thiết lập Bình Việt đạo, các khoản chi của Hộ bộ và đạo phủ đối với địa phương càng ngày càng nhiều dùng cho việc xây dựng lại sau chiến tranh, trong tay có bạc, Cao Hải Đức làm việc cũng chắc chắn, hơn nữa thái độ lại đoan chính, cho nên ở địa phương thanh danh không tệ.
Vốn tưởng rằng con đường làm quan của mình sẽ thuận buồm xuôi gió, tuy rằng không đến mức biết đến thành Trường An, nhưng ít nhất tương lai cũng có cơ hội đến thành Tử Ngự nhậm chức, mỗi khi nghĩ đến đây, Cao Hải Đức liền có một kiểu khoái ý đường làm quan rộng mở.
Cho đến khi... Người của phủ Đình Úy xảy ra chuyện ở huyện Phúc Điền.
Vốn tưởng rằng tiểu nhân vật như ông ta sẽ không dính dáng đến chuyện của tầng lớp cao gì, nơi cao khó tránh khỏi rét lạnh, ông ta chỉ muốn công thành danh toại trong phàm trần thế tục, ai ngờ được họa lớn như vậy từ trên trời giáng xuống, ông ta muốn gạt đi cũng không gạt được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây