“Trên đời có thể có cách lưỡng toàn?”
Trang Nhược Dung nhìn mặt nước lăn tăn gợn sóng, lẩm bẩm nói một câu, nàng nói rất khẽ, dường như cũng không phải nói cho người khác nghe mà chỉ là nói với mình, cũng có lẽ là nói với gió thổi qua trên biển, gió vô định cũng vô tình, gió đi thì cũng đã đi.
Gió nghe được, sẽ không kể lại cho ai, mà là đi theo gió.
Nhưng nàng sẽ không đi, bản thân nàng cũng nghe thấy rồi, cho nên cúi đầu.
Thẩm Lãnh cũng đã nghe thấy, nhưng tâm tình Thẩm Lãnh cũng không có dao động gì. Gió vô định mà tâm trường định, trước giờ hắn đều không nghĩ mình là một người có sức hấp dẫn đối với nữ hài tử, ngược lại hắn tin kẻ như Mạnh Trường An kia sẽ khiến nữ hài tử khuynh đảo hơn, hắn còn cảm thấy nữ hài tử giống như thiên tiên như Trà gia chịu cưới mình, đó có thể là kiếp trước mình đã cứu cả thế giới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây