Thẩm Lãnh cảm thấy nếu mình đứng lên nhanh như vậy thì sẽ có lỗi với trận chém giết mệt nhọc trước đó, vì thế hai tay đỡ mông dịch chuyển tới cửa, ngồi dựa vào khung cửa nhìn đống hỗn độn vẫn chưa được dọn dẹp sạch sẽ bên ngoài thủy trại thủy sư, nơi đó người tới người lui, bách tính và các binh sĩ lẫn lộn với nhau.
Tư thế di động như vậy, đâu có một chút bộ dáng nào tướng quân nên có.
Đường Bảo Bảo nheo mắt nhìn hắn: “Tại sao ngươi phải di chuyển như vậy?”
Thẩm Lãnh nghiêm túc trả lời: “Có vẻ ta vẫn chưa khôi phục lại, như vậy thì có thể không cần dọn dẹp phòng.”
Đường Bảo Bảo: “Cho nên, ngươi nghĩ chúng ta sẽ giúp ngươi dọn phòng?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây