“Trong tên của ngươi cũng có chữ nhan.” Cuối cùng Nhan Tiếu Tiếu cũng nở nụ cười hiếm thấy: “Có lẽ chúng ta có duyên phận.”
Trà gia ừ một tiếng: “Ngươi trông đẹp như vậy, lời ngươi nói đều đúng.”
Hai cô nương vốn xa lạ quen biết trong tiệm son này, nhưng cũng không tính là bằng hữu. Thẩm Trà Nhan và Thẩm Lãnh là người giống nhau, hai chữ bằng hữu còn lâu mới dễ dàng nói ra, so với một bộ phận những người trên đời gặp một lần đã nói kể từ hôm nay ta và ngươi chính là bằng hữu, tương phản rất lớn.
Mà nếu người như Thẩm Lãnh, Thẩm Trà Nhan đã nhận định một người có thể làm bằng hữu, đó là chuyện cả đời.
Với sự trợ giúp của Trà gia, lần đầu tiên trong 7-8 năm qua Nhan Tiếu Tiếu mua một ít son phấn cho mình, nhưng điều nàng ta vui hơn là Trà gia nói mặt ngươi xinh đẹp như vậy, thật ra căn bản không cần mua son phấn gì, đều là dư thừa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây