Hàn Hoán Chi ngồi xuống trước mặt Ninh Hầu, nhìn vào mắt Ninh Hầu, không nói câu nào, chỉ nhìn vào mắt y.
“Đại nhân có gì muốn hỏi?”
Ninh Hầu đợi chừng một nén nhang cũng không đợi được Hàn Hoán Chi mở miệng, đành phải chủ động hỏi một câu, đột nhiên sực tỉnh, mình hỏi câu này là đã thua về khí thế.
Hàn Hoán Chi vẫn không nói lời nào, chỉ nhìn vào mắt Ninh Hầu.
Ninh Hầu bị nhìn mà hơi chột dạ, theo bản năng né người đi một chút, sau đó kịp phản ứng lại, ngẩng đầu đối mắt với Hàn Hoán Chi, nhưng mà chỉ nhìn nhau không quá ba tức mà thôi, lại một lần nữa tránh né theo bản năng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây