Lúc Thẩm Lãnh tỉnh lại mặt trời đã lên cao, trong phòng có một mùi đàn hương thoang thoảng rất dễ chịu, hẳn là Trà gia đã đốt. Lãnh Tử ngốc nghĩ thành thân quả nhiên là khác, lại trở nên dịu dàng hẳn, vì thế hắn nhếch môi cười ngây ngô.
Trà gia bưng một bát mì nóng hổi từ bên ngoài vào, bước chân rất nhanh, hiển nhiên cầm bát bỏng tay. Nàng đặt bát lên cái bàn ở trên giường, hai tay giơ lên đến níu nắm vành tai nhỏ của mình, hiển nhiên là ngón tay đã bị bỏng.
Thẩm Lãnh lập tức ngồi xuống cầm hai tay Trà gia: “Có đau không?”
“Đâu có yếu ớt như vậy.” Trà gia ngồi bên cạnh Thẩm Lãnh: “Nghĩ ngươi đã uống nhiều rượu như vậy, lại nôn ra nhiều như vậy, ngủ đến tận bây giờ chắc chắn bụng đã trống rỗng rồi, cũng không thể ăn đồ quá nhiều mỡ, liền nấu cho ngươi một bát mì, mau ăn đi, còn có chuyện cần nói với ngươi.”
Thẩm Lãnh cười ngây ngô, cảm thấy cuộc đời thật sự tươi đẹp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây