Ban đêm trong khe núi có vẻ thanh lãnh vô cùng, cho bây giờ còn là giữa mùa hè, Thẩm Lãnh đặc biệt lấy ra một bộ quân phục cho Trà gia, ở bên ngoài lại thêm một bộ y phục, nhưng bị gió thổi qua khe núi cũng cảm thấy khí lạnh nhập vào cơ thể, còn có một cảm giác u ám.
Trà gia ngồi bên cạnh xe ngựa, Thẩm Lãnh lấy áo choàng của mình khoác lên vai cho nàng: “Lát nữa quân trướng có thể dựng xong, vào trong lều sẽ đỡ hơn một chút.”
Đống lửa trước mặt làm cho nửa phần thân thể phía trước hơi ấm áp, phía sau lưng vẫn bị gió lạnh thổi có chút không khoẻ. Thẩm Lãnh để Trà gia tựa vào vai mình, dùng người hắn cản gió lạnh cho nàng, hai người ngồi sát gần nhau, chớ nói lúc này nơi này, ngay cả giá lạnh ở bắc cương cũng không sợ.
“Ngươi đừng dựa vào huynh ấy!”
Lý Phàm Nhi không biết từ đâu xuất hiện, trong tay còn cầm một xâu châu chấu dùng cỏ đuôi chó để xiên, vốn đang cười ha ha, nhìn thấy Trà gia dựa vào ngực Thẩm Lãnh, sắc mặt lập tức tái đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây