Quận thành Kim Các, phủ tướng quân.
Dương Đông Đình ngồi ở bên giường cúi đầu nhìn Hứa Giang Hổ vết thương chồng chất. Vết thương trên người tráng hán này nặng đến mức khiến ai nhìn cũng sẽ sợ hãi, nếu y không phải Hứa Giang Hổ thì có thể đã chết lâu rồi.
“Đã gãy bao nhiêu cái xương cũng không đếm xuể.”
Hứa Phục Báo đứng ở một bên, vẻ mặt đau lòng: “Đã nói đệ ấy đừng ham chiến rồi nhưng vẫn đánh thành như vậy.”
Dương Đông Đình khoát tay nói: “Không trách hắn, kỳ phùng địch thủ gặp lương tài, tâm trạng đó không thể khống chế nổi đâu, nếu ta là hắn thì sợ rằng cũng giống vậy. Thật ra hai huynh đệ các ngươi tính tình không khác nhau bao nhiêu, ngươi tự hỏi mình xem, nếu gặp được đối thủ ngang sức, ngươi có thể dễ dàng đi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây