Sau khi dùng một đêm tấn công, thuận lợi chiếm lĩnh cả thành ngoài của Anh Thành, quân Ninh cho quân Tang thời gian một ngày để lựa chọn là đầu hàng hay rời đi, hoặc là tử chiến đến cùng. Ba lựa chọn dường như đều không tốt, nhưng ai bảo bọn họ ở trong hoàn cảnh xấu.
Chuyện nằm ngoài dự liệu là lại không có một người Tang nào lựa chọn đầu hàng hoặc vứt bỏ khí giới rời đi. Thẩm Lãnh vốn tưởng rằng hoặc nhiều hoặc ít sẽ có một số người, kết quả sau khi kết thúc một ngày một người Tang cũng không rời khỏi doanh địa của bọn họ.
Cho nên Thẩm Lãnh có thêm chút tôn kính đối với dũng khí mà người Tang thể hiện vào giờ khắc này, nhưng mà tôn kính kẻ thù không có nghĩa là sẽ đánh nhẹ hơn, chính bởi vì tôn kính kẻ thù cho nên trận chiến tiếp theo phải đánh sẽ càng ác liệt hơn.
Đợi đến đêm Thẩm Lãnh mới nhận được tin tức, căn cứ theo tin tức quan sát tình hình quân địch từ các nơi trên tường thành, không phải là tất cả người Tang đều thật sự đoàn kết như vậy, dũng cảm như vậy, mà là Hòa Mộc Cửu Nhất sai đội đốc chiến không ngừng tuần tra ở đại doanh thành nội, phát hiện có người muốn bỏ đi là đánh chết luôn, không để lại bất cứ đường sống gì.
Nếu kẻ thù lựa chọn tử chiến thì Thẩm Lãnh đành phải để cho bọn họ chiến tử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây