Mạnh Trường An liếc mắt nhìn Thẩm Lãnh một cái, nói với giọng điệu bình thản: “Người Tang đấu pháp rất cứng, không có quân lệnh thì sẽ không lui, cho dù bọn họ ở hoàn cảnh xấu thì cũng vậy, nhưng tiếp theo đã không khó quá đánh nữa rồi, ta đi xuống, ngươi ở lại bên trên.”
Thẩm Lãnh gật đầu: “Được.”
Hai người không ai cần nói nhiều gì, đây là một sự ăn ý không cần ngôn ngữ.
Trong đêm qua cho tới buổi sáng hôm nay, nói là công thủ lẫn nhau nhưng thật ra vẫn là quân Ninh đang tấn công, hy sinh hơn hai ngàn người mới đánh chiếm được trăm trượng này.
Nơi đánh được chính là của chúng ta, chính là của Đại Ninh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây