“Có những lúc nghĩ lại thấy bệ hạ không hỏi ngươi, thật ra chắc hẳn ngươi hiểu tâm tư của bệ hạ.”
Lão viện trưởng nhìn Trang Ung, thoải mái cười: “Ta nhiều chuyện hỏi một câu, là vì trong lòng thực sự rất hiếu kỳ, thực sự muốn biết chuyện đó rốt cuộc là như thế nào, bây giờ xem ra thật ra ngươi cũng không biết là như thế nào. Ngay cả ta cũng có thể nhìn ra ngươi không ổn, làm sao bệ hạ lại không nhìn ra? Chỉ là bệ hạ không muốn hỏi, bản thân bệ hạ có thể hiểu.”
Trang Ung hỏi: “Bây giờ có thể ngủ rồi chứ?”
Lão viện trưởng nói: “Thật ra có nghe chuyện hay không cũng đều không ngủ được, gần đây càng ngày càng ít ngủ, mỗi ngày ngủ hai canh giờ cũng đủ rồi.”
Trang Ung lại đắp chăn cho lão viện trưởng: “Bất kể là câu chuyện như thế nào cũng sẽ có kết cục, ông vẫn nên yêu quý bản thân, tận mắt nhìn kết cục thì tốt hơn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây