Chủy thủ gần như cắt ngang đầu của Tiết Tam Sinh, trên bàn tay cầm chủy thủ của Nhiếp Dã dính đầy máu. Giờ khắc này có hơn trăm người vây xung quanh Nhiếp Dã, gã đã không còn cách nào giết ra khỏi vòng vây nữa.
Nhưng mà gã cũng không có ý định từ bỏ như vậy.
Thi thể của Tiết Tam Sinh mềm nhũn ngã xuống trước mặt gã, Nhiếp Dã cúi đầu nhìn xác chết kia, vẻ mặt có chút hài lòng. Gã cảm thấy mình thật lợi hại, trước mặt gã đều là kẻ địch nhưng lại không hề sợ hãi, không hề dao động, thậm chí còn muốn hét lên một tiếng “Nhiếp Dã ngươi thật giỏi“.
Hai tay gã duỗi về phía sau nắm chặt hai thanh hoành đao, roẹt một tiếng. Rừng cây đã che khuất phần lớn ánh trăng nhưng khi hai thanh đao được rút ra, hàn quang vẫn lạnh thấu xương.
Hơn một trăm người bao vây ép sát từng bước, bọn họ đã không còn tên nỏ nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây