Bộc Nguyệt cười ha hả nhìn Hàn Hoán Chi, nói: “Hôm nay ta đã nói nhiều như vậy, chẳng lẽ ngươi không nên cho ta một chút ưu đãi?”
Hàn Hoán Chi hỏi: “Ngươi không cảm thấy có thể ngồi mặt đối mặt tâm bình khí hòa nói chuyện cùng ta như thế này chính là ưu đãi?”
Bộc Nguyệt: “Đừng keo kiệt như vậy, sớm muộn gì ta cũng sẽ bị người của các ngươi xử tử, cho chút ưu đãi thì có thể thế nào chứ, dù sao ta cũng không mang đi được. Nếu đã không mang đi, đương nhiên ta sẽ không đòi ngươi vàng bạc tài bảo gì đó, những thứ đó không có ý nghĩa đối với ta.”
Hàn Hoán Chi hỏi: “Ngươi muốn gì?”
Bộc Nguyệt: “Gái chứ, trong kinh chắc có người giỏi kỹ năng miệng?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây