Đội ngũ kỵ binh dưới trướng Mạnh Trường An chậm rãi lui về phía sau. Trên tường đất là những đứa trẻ đang kêu gào khóc lóc, khóc đến xé ruột xé gan, các kỵ binh không ai có thể ném thiết tiêu thương trong tay đi, bọn họ không thể xuống tay được.
Mà lúc này Mạnh Trường An đã hạ một quân lệnh.
“Tất cả mọi người rút về.”
Gã nhìn về phía thôn, những người muốn liều chết chiến đấu một trận ở sau tường đất đã không ai còn dám tùy tiện thò đầu nhìn ra ngoài nữa, chỉ cần thò đầu ra đều sẽ bị một mũi tên của Mạnh Trường An bắn chết.
Mà cho dù không ló đầu ra thì bọn họ cũng không dám giữ nguyên vị trí vừa rồi, bởi vì thiết tiêu thương của Mạnh Trường An ném đi có thể xuyên thủng tường đất, bọn họ ở phía sau tường đất cũng không thể nói là an toàn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây