Lão viện trưởng ngồi ở đó nhìn Thẩm Lãnh, cẩn thận suy nghĩ rất lâu, sau đó tỉnh ngộ ra, Lãnh Tử ngốc ngay thời khắc vừa rồi làm cho lão cảm thấy hơi xa lạ đó, thật ra vẫn là Lãnh Tử ngốc mà trước kia lão quen thuốc, chưa từng thay đổi.
Ở trong Đại Ninh, Lãnh Tử ngốc muốn bảo vệ người mà hắn quan tâm, ở bên ngoài Đại Ninh, đương nhiên Lãnh Tử ngốc muốn bảo vệ Đại Ninh, là toàn bộ Đại Ninh.
Lão viện trưởng nhớ đến lần Lãnh Tử ngốc đi dạy học ở thư viện, hắn nói với những người tuổi trẻ kia một câu, lúc ấy lão viện trưởng cũng không quá để ý, giờ nhớ lại mới biết khi Lãnh Tử ngốc nói ra câu nói đó đã kiên định cỡ nào, yêu Đại Ninh này cỡ nào.
Hôm đó Lãnh Tử ngốc đứng ở trên bục giảng nói... Ta là một quân nhân, xuất hiện nguy hiểm giải quyết nguy hiểm là thiên chức, nhưng như vậy không đủ, chức trách của quân nhân không nên chỉ là đi giải quyết nguy hiểm khi nguy hiểm xuất hiện, càng nên phát hiện nguy hiểm trước khi nguy hiểm xảy ra.
Thật ra lúc ấy Thẩm Lãnh đã nuốt lại lời nói phía sau, hắn không có nói ra lời to gan hơn trước mặt những đệ tử thư viện đó, khi ấy còn có lão viện trưởng, còn có hoàng đế cũng ở đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây