Sau khi nghe bệ hạ nói xong Mạnh Trường An liếc mắt nhìn Thẩm Lãnh một cái, Thẩm Lãnh cũng đang nhìn gã. Hai người nhất thời đều không hiểu ý nghĩa việc bệ hạ điều Dương Thất Bảo từ đông cương Đao Binh đến đây là gì, thật sự chỉ là điều một người bổ sung vào cấm quân hay có thâm ý khác, nhưng bất kể nói như thế nào thì Dương Thất Bảo tuyệt đối đủ tiêu chuẩn.
Trong cấm quân nhân tài xuất hiện lớp lớp, cho dù đã điều đi một Đạm Đài Thảo Dã, một Hách Liên Đông Noãn thì ở đâu cũng có người trẻ tuổi có thể đề bạt lên. Điều Dương Thất Bảo, thủ hạ chiến tướng đắc lực nhất dưới trướng đông cương Đao Binh Mạnh Trường An đến đây, chẳng lẽ bệ hạ cảm thấy nhân thủ trong thành Trường An không có một người nào vừa ý?
Hai người nhìn đối phương, đương nhiên không thoát khỏi mắt bệ hạ.
“Không cần nghĩ ngợi lung tung.”
Hoàng đế nói với giọng điệu bình thản: “Đạm Đài cũng không nhỏ tuổi nữa, lúc trước bị cảm phong hàn, tuy rằng rất nhanh đã khỏi nhưng nhìn càng già yếu hơn trước, mấy ngày nay trẫm vẫn luôn bảo ông ấy ở nhà tĩnh dưỡng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây