Trần Nhiễm liếc mắt nhìn Thẩm Lãnh, phì cười một tiếng: “Ta nhớ ngươi từng nói bệ hạ bảo ngươi lặng lẽ điều tra.”
Thẩm Lãnh gật đầu: “Ừm, nhất định là lặng lẽ.”
Trần Nhiễm đưa mắt nhìn một bãi đất lớn như vậy bị nỗ trọng xa san phẳng rồi nhìn về phía Thẩm Lãnh, trong ánh mắt có ý “như vậy cũng coi như lặng lẽ” à?
“Đưa người đi, trói tất cả lại đưa lên thuyền, chờ giao cho Vệ Lam.”
Thẩm Lãnh vẫy tay: “Chia ra một đội người dọn dẹp hiện trường một chút, ngựa của bọn họ cưỡi tới cũng đều đưa lên thuyền. Đúng rồi, ngựa thì đừng giao cho Vệ Lam.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây