Thẩm Lãnh ra khỏi chỗ ở của Vũ Văn Tiểu Sách, không trở về mà ra khỏi huyện nha, đi chẳng có mục đích trên đường cái, trong đầu hắn hỗn loạn, ánh mắt hơi mơ màng, thậm chí còn có một chút kích động.
Thẩm Lãnh cảm thấy mình hơi giống như là trốn ra ngoài, không dám đối diện với cặp mắt của Vũ Văn Tiểu Sách nữa. Thẩm Lãnh chưa từng làm chuyện gì trái với lương tâm, sự hoang mang của hắn là vì hắn không muốn sau khi nói chuyện với Vũ Văn Tiểu Sách, chuyện cũ sẽ hiện lên trong đầu một lần nữa.
Rõ ràng đến như vậy.
Bên cạnh trấn Ngư Lân chính là trấn Đại Hà, cách nhau vài dặm đường, tuy rằng ngoài vài dặm đường ngắn ngủn này sẽ không phả là một huyện nữa nhưng các bách tính của hai thôn lui tới mật thiết, chuyện cưới hỏi cũng không ít.
Thẩm Lãnh biết tại sao mình lại có chút kích động cho nên không muốn nghĩ đến, nhưng hắn càng không muốn suy nghĩ lại càng không kiềm chế được mà suy nghĩ, rất nhiều chuyện trào ra giống như thủy triều, đầu tiên là gợi lại ký ức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây