Trong huyện An Thành nho nhỏ có người bán đấu giá một tin tức được mười vạn lượng, chuyện này nếu lan truyền ra ngoài, có lẽ không bao lâu sau đầu đường cuối ngõ khắp cả Kinh Kỳ đạo đều bàn tán về chuyện này, không biết bao nhiêu người sẽ nói một câu... đốt tiền.
Mà Thẩm Lãnh cũng không cảm thấy bất ngờ về sự xuất hiện của Lâm Lạc Vũ. Thật ra hắn đã nghĩ tới Lâm Lạc Vũ sẽ đến, bắt đầu từ ngày hắn đến An Thành, thậm chí hắn còn có cảm giác Lâm Lạc Vũ ở cách mình không xa.
Nàng ở trong thành Trường An chắc hẳn cũng rất nhàm chán.
Lâm Lạc Vũ chậm rãi đi vào gian phòng riêng của Thẩm Lãnh, đâu để ý đến ánh mắt của người khác nhìn qua, sau khi ngồi xuống nàng khẽ nhíu mày nhìn thức ăn trên bàn bị hai người Thẩm Lãnh và Trần Nhiễm ăn ngấu nghiến.
Thẩm Lãnh cúi đầu giống như một đứa trẻ làm chuyện sai: “Bận quá không kịp ăn cơm, lúc có thể ăn được thì ăn nhiều một chút, ta biết vừa rồi tướng ăn rất xấu, cũng có vẻ bê bối, ta sửa...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây