Huyện An Thành này tuy không lớn nhưng bởi vì quá gần huyện Dịch Thủy cho nên cũng có không ít người làm kinh doanh vận chuyển đường bộ, mấy huyện gần thành Trường An ở Kinh Kỳ đạo đều có kho hàng vận chuyển đường bộ. Huyện thành của huyện An Thành quy mô cũng chỉ có mấy con đường nhưng buôn bán khá phát đạt.
Hơn nữa mua đồ ở đây rẻ hơn ở trong thành Trường An một ít, rất nhiều thương hộ đều trực tiếp lấy hàng từ kho hàng, từ nơi này đến thành Trường An chỉ hơn hai trăm dặm nhưng giá hàng thương phẩm vận chuyển đường bộ rẻ hơn một phần ba.
Hai người Trần Nhiễm và Bạch Nha vừa đi ở trên đường cái vừa nhìn cửa tiệm hai bên đường. Bạch Nha có chút khát khao: “Lúc trở về chúng ta lấy hàng từ đây, sau đó mang về thành Trường An bán, đại khái một trăm lượng tiền vốn có thể lãi ba mươi lượng, thậm chí có thể lãi năm mươi lượng. Chúng ta mỗi người bỏ vốn một trăm lượng, chúng ta mang một ít vải vóc về, sau đó một trăm lượng tiền vốn của một người sẽ biến thành mỗi người một trăm năm mươi lượng.”
Trần Nhiễm bĩu môi: “Vừa nhìn đã biết ngươi chính là một người không biết buôn bán rồi. Nếu là vải, chúng ta mỗi người đầu tư một trăm lượng căn bản là không lấy được bao nhiêu hàng, ngươi nói ngươi đưa hàng cho thương hành, giá tiền chúng ta lấy hàng cao hơn giá tiền thương hành lấy hàng ở nơi này, người ta không mua của chúng ta. Ngươi nói bày trên đường bán lẻ, trừ chi phí hao tổn khi vận chuyển và tiền công đi, đáng giá sao?”
Bạch Nha suy nghĩ, quả thật là như vậy, vì thế gật đầu: “Ngươi nói đầu tư hai trăm lượng quá ít, hay là không mua vải mà mua cái khác?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây