Hôm qua sau khi Diệp Lưu Vân bắt giữ hắc y nhân đã lục soát trên người tìm một lần, trói xong lại sợ hắn ta tự cắn lưỡi cho nên bẻ cả cằm, ông ta thật sự đã quên.
“Người không phải thánh hiền, ai có thể không phạm lỗi chứ.”
Diệp Lưu Vân thở dài: “Chủ yếu là ta không chuyên nghiệp.”
Ông ta đi qua cởi dây thừng cho hắc y nhân, kéo người tới cạnh bàn: “Nếu ngươi đã là người của phủ Đình Úy thì đương nhiên biết viết chữ, cho nên giờ ngươi tự viết đi, thân phận gì, do ai sai khiến, tại sao muốn giết Đậu Hoài Nam, tất cả mọi chuyện trước sau xảy ra đều phải viết rõ ràng.”
Hắc y nhân vội vàng gật đầu, ngồi xuống ghế, nhìn giấy bút trên bàn, do dự một chút rồi cầm bút lông lên. Hắn ta quay đầu lại liếc mắt nhìn Diệp Lưu Vân một cái, đột nhiên bẻ gãy cán bút, chọc mạnh nửa phần còn lại vào cổ mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây