Thẩm Lãnh tóm gáy Anh Điều Liễu Ngạn nhấc người lên vung tay ném lên trên, người liền nhẹ nhàng bay vèo lên trên bờ tường, nhưng lúc rơi xuống thì không phải là nhẹ nhàng nữa mà là rất nặng.
Anh Điều Liễu Ngạn bị ngã xây xẩm mặt mày, một lúc lâu sau cũng chưa thể đứng lên được, bị nhốt ở trong tiểu viện lâu như vậy, người cũng sắp phế rồi. Trước đây khi học ở thư viện Tứ Hải Các, mỗi ngày còn luyện công, bị nhốt lâu rồi đâu còn có tâm trạng để luyện công, tố chất thân thể cũng ngày càng kém đi.
Nếu như hắn ta muốn chết phỏng chừng cũng đã chết từ lâu, chỉ cần tuyệt thực thôi, cũng sẽ không có ai khuyên giải hắn ta.
Một lát sau hắn ta khẽ hừ mấy tiếng, lúc này mới bò dậy, xoay người lại nhìn, liếc mắt một cái liền nhận ra bộ thường phục quốc công trên người Thẩm Lãnh, lại cẩn thận nhìn mặt Thẩm Lãnh, cảm thấy có chút ấn tượng nhưng lại không nhớ từng gặp ở đâu.
Nhưng mà Anh Điều Liễu Ngạn là một người thông minh, hắn ta học ở Đại Ninh Tứ Hải Các nhiều năm, lăn lộn cũng không tệ, chính là bởi vì người thông minh khéo đưa đẩy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây