Khi Trần Nhiễm ném túi tiền đồng lên trên bàn khiến chưởng quầy cũng ngây người, sau đó ánh mắt liền trở nên hơi khinh miệt. Y ở Lâm Diệu Trai quanh năm tiếp xúc với những người nào chứ, không giàu thì cũng sang, Trần Nhiễm mang theo một túi tiền đồng như vậy đã dám đến Lâm Diệu Trai khoe của, đúng là lần đầu tiên y thấy.
Quan sát cẩn thận một chút, Trần Nhiễm mặc một bộ quân phục giáo úy trên người, giáo úy là chính lục phẩm, nói lớn không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ, mấu chốt là chiến binh không dễ chọc vào.
Cho nên tuy rằng ánh mắt của chưởng quầy khinh miệt nhưng thái độ vẫn có một chút khiêm tốn: “Quân gia, không phải là Lâm Diệu Trai không thể chấp nhận chuyện bao hết cả đại sảnh, chỉ là bạc của quân gia quả thật không đủ.”
Trần Nhiễm hỏi: “Ngươi chắc chắn là không đủ?”
Chưởng quầy nói: “Chắc chắn, nếu túi tiền này của quân gia đựng đầy, đại khái có thể tính là hai xâu tiền, dựa theo tiêu chuẩn thông đoái của Hộ bộ Đại Ninh chế định, hai xâu tiền đồng tương đương với hai lượng bạc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây