Gió xuân cũng không quá ấm áp nhưng lòng người ấm áp, cho nên làn gió xuân lạnh này cũng được yêu mến, thật ra không phải gió được yêu mến mà là người.
Cái gã thoạt nhìn vẫn là thiếu niên kia đang rửa rau ở trong sân, sáng sớm dậy đánh quyền luyện công, sau đó liền đi ra ngoài mua không ít rau về. Mùa này rau vẫn còn khan hiếm, đại khái cũng chỉ là mấy loại củ cải, cải thảo, khoai tây... nhưng hắn mua về không ít.
Thẩm Lãnh thái củ cải thành lát, cắt cải thảo thành miếng, rửa sạch mấy cái vò muối dưa, bỏ rau đã thái xong vào, bỏ thêm gia vị trộn lên rồi đậy kín.
Lão viện trưởng ngồi trên ghế nằm ở cửa phòng, trên người đắp thảm nhìn Thẩm Lãnh làm việc, khóe miệng luôn mỉm cười.
Có lẽ ngay cả bản thân lão nhân cũng không ngờ đến khi lão già yếu sẽ là tiểu tử ngốc này bầu bạn bên cạnh, chứ không phải Mạnh Trường An.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây