Cổ Lạc nhìn Cảnh San ăn cũng cảm thấy thỏa mãn, Cảnh San ăn ngon miệng, gã còn thỏa mãn hơn cả Cảnh San, cho nên sẽ luôn không tự giác được mà mỉm cười. Gã càng như vậy, Cảnh San lại càng cảm thấy gã giống một kẻ ngốc.
“Ta vẫn luôn lo lắng mình làm không đủ tốt.”
Cổ Lạc giơ tay lên gãi đầu: “Trước kia chưa bao giờ làm điểm tâm, sợ không sạch sẽ, cho nên trước khi làm còn dùng nước nóng trụng tay ba lần.”
Cảnh San đang ăn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhét điểm tâm vàoo miệng, phồng miệng lên đi qua cầm hai tay Cổ Lạc nhìn kỹ. Cổ Lạc hơi ngây người, sau đó chợt hiểu ra: “Không sao đâu, không sao lâu rồi.”
Cảnh San nhìn tay Cổ Lạc trầm mặc một lúc, bỗng nhiên cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên hai bên mu bàn tay Cổ Lạc, sau đó ngẩng đầu nhìn vào mắt Cổ Lạc nói: “Được rồi, sau này không cần trụng nữa, ta đã làm phong ấn hai tay cho chàng, phong ấn sạch sẽ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây