Thẩm Lãnh lao nhanh về phía trước, mà Thanh Thụ thì chạy về phía sau, hai người một trước một sau chạy vòng quanh sân đấu võ, cảnh tượng này nhìn thế nào cũng không phấn khích, biểu hiện của Thanh Thụ cũng khiến người cười vào mũi.
Thanh Thụ trong lời đồn không phải Thanh Thụ như thế, ngay cả chính người Hắc Vũ cũng cảm thấy giờ khắc này Thanh Thụ ám muội đến cực hạn. Đấu võ như vậy, cho dù thắng thì có thể chứng tỏ được cái gì?
“Ta tưởng ngươi sẽ khác.”
Thẩm Lãnh hô to một tiếng trong lúc chạy.
Thanh Thụ vừa tránh né truy kích của Thẩm Lãnh vừa quay đầu lại nhìn về phía đài cao. Tâm Phụng Nguyệt vẫn đang gõ trống, nhưng từ xa gã ta nhìn thấy người của mình đã từ từ di chuyển về phía Tâm Phụng Nguyệt, vì thế trong lòng càng căng thẳng hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây