Hai người đều đã gãy một chân đồng thời hô một tiếng không nhận thua, sau đó lại xông về phía đối phương, bộ dạng lê chân tập tễnh không phải đấu thú, mà là anh hùng.
Không chỉ là Tạ Tây Thành, Lan Bố Đạt cũng vậy. Trong mắt người Hắc Vũ lúc này y chính là anh hùng, anh hùng của đế quốc Hắc Vũ này, anh hùng của dân tộc Quỷ Nguyệt này.
Bịch một tiếng, lang nha bổng đập mạnh xuống mặt băng, vụn băng bắn tung tóe, Tạ Tây Thành miễn cưỡng tránh được một đòn này sau đó chém một đao vào ngực Lan Bố Đạt. Khổ nỗi bì giáp của Lan Bố Đạt quá cứng rắn, đao chém bằng da thuộc vốn đã tốn sức, còn là bì giáp đã bị thấm mỡ và máu vô số lần, đâu có dễ dàng chém rách như vậy.
Hắc tuyến đao rất sắc bén, sức mạnh của một đao này cũng cũng rất lớn, nhưng chỉ là cắt được một vết trên bì giáp, không thể hoàn toàn chém rách, còn dính một lớp hơi mỏng.
Lan Bố Đạt bị một đao này chém lảo đảo lùi về sau, dù sao thì chân sau cũng không đứng vững, nhưng lúc này sức nóng trong khoang ngực của y đang là lúc phát huy đến cực hạn, mắt đỏ ngầu nhìn Tạ Tây Thành chằm chằm, đột nhiên đập lang nha bổng trong tay về phía Tạ Tây Thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây