Cuộc tỷ thí này không có quan viên trọng tài, nhiều cặp mắt như vậy của hai bên nhìn vào chính là trọng tài. Nhưng để cho công bằng, bên Hắc Vũ đã mời sứ giả của mười mấy tiểu quốc đến sẽ xem cuộc chiến ở chỗ gần nhất, nếu xuất hiện chuyện tranh luận gì, những sứ giả này sẽ lên tiếng với thân phận người quan sát.
Trái lại bên Đại Ninh không mời bất cứ người nào đến, nhìn bề ngoài có vẻ không long trọng bằng bên Hắc Vũ, nhưng trên thực tế thì sứ giả của mười mấy tiểu quốc đó ở đây hay không dường như cũng không có ý nghĩa gì, bản thân bọn họ cũng không dám nói lung tung. Đương nhiên ngoại trừ sứ giả của mấy còn tiểu quốc ở phía bắc Hắc Vũ ra, bọn họ không sợ Đại Ninh, tốt xấu gì Hắc Vũ vẫn chắn ở phía trước bọn họ.
Không có trọng tài nhưng nhất định phải có chủ trì, mỗi bên phái một viên quan văn ở đây lên, một là tuyên bố bắt đầu tỷ thí, hai là xác nhận thân phận hai bên.
“Bên chúng ta ai đánh trận đầu?”
Đạm Đài Viên Thuật nhìn về phía Võ Tân Vũ ở bên cạnh. Hai người ngồi ở chỗ cách nơi tỷ thí không đến mười trượng, đối diện hai người bọn họ chính là đài cao của Tâm Phụng Nguyệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây