Doanh địa đại quân Nam Viện.
Sau khi từ thành Tu Du trở về sắc mặt Thanh Thụ luôn rất âm trầm, gã ta hoàn toàn không cảm thấy thuốc bột mà Tâm Phụng Nguyệt cho mình sẽ có hiệu quả gì. Ở nơi trống trải như vậy, cho dù hiệu quả của thuốc không tồi nhưng có thể thật sự khiến người như Thẩm Lãnh gục ngã? Một trận gió ngang qua không chừng thuốc bột đã bị thổi bay rồi.
Tâm Phụng Nguyệt nói nghe nhẹ nhàng, chỉ cần Thẩm Lãnh chậm một chút là có thể giết được hắn, lỡ như thì sao? Cao thủ cấp bậc này quá nguy hiểm.
Gã ta vào trong liền ném hai lọ thuốc kia lên bàn, Bộc Nguyệt đi theo vào liếc mắt nhìn liền nhận ra: “Mê Cốt Tán của Kiếm Môn?”
“Đó là thứ gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây