Vẻ mặt tội nghiệp của Từ Thiếu Diễn cũng không thể hiện ra được. Cuộc sống trong mấy tháng bị nhốt ở Thanh Y Lâu còn khó khăn hơn cả địa ngục, về sau thậm chí y còn mong có thể có thêm người đến tra tấn mình, đánh một trận gì đó, ít nhất cũng chứng minh mình còn sống.
Con người sợ nhất bị bỏ rơi.
Hàn Hoán Chi lại ngồi xuống, hướng ra bên ngoài vẫy tay: “Thả hắn xuống.”
Tiểu Thanh Y Lục ngoại trừ canh cửa Thanh Y Lâu thì việc gì cũng làm, hắn ta từ bên ngoài đi vào, liếc mắt nhìn Từ Thiếu Diễn một cái với vẻ mặt không hài lòng: “Rượu và thức ăn đã chuẩn bị xong, cũng đã đào xong hố ở ngoài thành, bây giờ không giết nữa à?”
Từ Thiếu Diễn: “Lấp hố lại!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây