Lâm Diệu Trai.
Thiếu phụ chờ Tô Trung Mậu nói xong những tiền căn hậu quả đó, khẽ nói bên tai Tô Trung Mậu: “Tô lão, ông đã rất mệt rồi, hay là về nghỉ ngơi trước đi, nói một lúc nhiều như vậy, ta lo cơ thể ông ta không chống đỡ được, muốn nói thì sau này vẫn có thời gian.”
“Cũng được.”
Tô Trung Mậu cười cười nói: “Đông chủ chăm sóc ta, hai năm qua không ngừng đưa thuốc từ bên ngoài đến, trời nam đất bắc, đủ các phương thuốc. Đông chủ vì ta mà thật sự già bôn ba vất vả. Đúng rồi... chắc phu nhân ngươi biết hiện tại đông chủ ở đâu?”
Thiếu phụ lắc đầu: “Ta cũng không biết, đông chủ không nói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây