Nghe thấy vấn đề gần như tự mình cảm khái của Tương Bạch Miên, Thương Kiến Diệu vỗ đùi đánh bốp một cái:
“Tiếc quá!”
“Tiếc cái gì?” Tương Bạch Miên không theo kịp suy nghĩ của đối phương.
Thương Kiến Diệu đáp lại với vẻ mặt ảo não:
“Lúc đầu tôi đi vào căn phòng “506”, không phải là tiến vào giấc mơ của đối phương sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây