“Bà ơi, cảm ơn bà.” Thương Kiến Diệu vẫy tay, chào tạm biệt bà cụ đang hóng gió dưới tán cây.
Anh thành thạo đổi thân phận, bắt chuyện với những người có tuổi tác khác nhau, trạng thái khác nhau, tán gẫu đủ loại chuyện, dựa vào cách này để biết rõ rốt cuộc đây là đâu.
Cứ như vậy, anh nói cho đến khi miệng khô lưỡi rát, tinh thần uể oải, đại thể đã xác nhận được chỗ này là khu nhà ở của viện nghiên cứu Số 4.
Viện nghiên cứu này nằm ở sâu trong khu vực hoang vu không có người qua lại, chủ thể nằm ở dưới lòng đất giống như “Sinh vật Bàn Cổ“.
Sau khi thế giới cũ bị hủy diệt, vì mấy nông trường, bãi chăn thả của họ chưa bị ảnh hưởng, cho nên ngoan cường sống đến năm 21 lịch mới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây