Sau hồi lâu im lặng, Thương Kiến Diệu “thành thực” rốt cuộc không nhịn được nữa, đưa ra lời nghi vấn:
“Vì sao chúng ta phải ngồi chồm hỗm ở chỗ này phải canh chừng căn phòng “102”, mà không đi vào?”
Thương Kiến Diệu “lỗ mãng” kéo cổ áo rằn ri màu xanh xám của mình:
“Ai bảo không đi vào?”
“Là các anh đang ngăn cản tôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây