“Rộng vậy à...” Long Duyệt Hồng ngồi cạnh ghế lái nhìn trường cao đẳng Số 1 thành phố Đài, cảm khái từ đáy lòng.
Nó có sự đối lập rõ ràng với trường cao đẳng ở từng tầng bên trong “Sinh vật Bàn Cổ“.
Lớp của đám người Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng, Dương Trấn Viễn, Mạnh Hạ cũng chỉ chừng mười người.
Bất kể là ở thành phố Cỏ Dại, thành phố Ban Sơ hay là trường học ở Ô Bắc, tất cả cũng đều không thể so sánh được với ở đây.
Về phần các trường cao đẳng trong các khu phế tích khác, “Tổ điều tra cũ” lúc trước cũng chưa có đi qua, nên không thể so sánh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây