Lúc nói chuyện, Đinh Linh lấy một bức ảnh chụp có màu sắc tươi sáng từ trong túi áo đồng phục màu đen ra.
Người trong ảnh chụp là một người đàn ông khoảng hơn hai mươi tuổi, hơi gầy và đen, đeo một chiếc kính đen, tóc được chải chuốt gọn gàng ra sau.
“Đây là ảnh chụp mười năm trước, hiện giờ anh ấy, anh ấy chín chắn hơn chút, tóc không còn gọn gàng như vậy.” Đinh Linh nghiêm túc bổ sung một câu.
Chị ta đưa ảnh chụp cho Thương Kiến Diệu chủ động giơ hai tay ra lấy, dừng một chút rồi nói:
“Nếu các cô có thể gặp được anh ấy ở chỗ nào đó trong Băng Nguyên, nhớ nói với anh ấy một tiếng, nói, nói có người vẫn luôn đợi anh ấy trở về.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây